- Không phải sự thật, chỉ là suy nghĩ linh tinh trong 1 đêm
linh tinh -
1. Có những lúc đang nói chuyện, chợt tự hỏi tại sao người
ta có thể tin mình dễ dàng như vậy, dù vẫn đang nói thật. Mình rất hay ngạc
nhiên về lòng tin của người khác đối với mình. Đó là một thói quen, dù bây giờ
không hay nói dối nữa. Nhưng rồi sau đó lại nghĩ tiếp tới phương án đó là một
chuyện nhỏ nhặt không đáng hoặc là người ta tự tin vì dù mình có nói dối thật
thì cũng chẳng hại gì. Nói chung thế này thế nọ, một hồi cũng ra y chang kết
quả như người chẳng nghĩ gì. Chắc đó là cách vận hành não của Song Ngư :)))
2. Không thích mập mờ. Những gì không nói được sẽ không mồi,
những gì nói rồi sẽ nói hết. Thể loại nói chuyện nước đôi khiến cho một đứa não
suy nghĩ x10 như mình thấy quá phiền phức, sẽ chọn cách bỏ qua thẳng không quan
tâm nữa.
3. Không biết đến cảm giác của hai chữ phản bội. Chẳng phải
đó là khi một thứ/ người/ sự kiện diễn ra/ hàng động theo cách mình hoàn toàn
không lường đến, dẫn tới đau khổ và thất vọng và suy sụp vân vân? Với mình, là
người thân thì không mong đợi, người lạ thì không quan tâm. TH 1, giả sử người
đó có thật sự làm gì tổn hại đến mình, thì sẽ hoặc bỏ qua hoặc vứt bỏ. Bỏ qua
thì không nhắc lại. Vứt bỏ thì không quay đầu.
4. Không thích cá cược, cũng không dự định cá cược. Tại sao
phải đặt quyền lợi của mình vào tay bất cứ thứ gì không phải bản thân?
5. Cảm thấy người ta đôi lúc dẫn bình đẳng giới đi lạc
hướng :))) Trong mắt mình, nét nữ tính và quyến rũ chính là đặc quyền của
phái nữ, họ có thể yếu đuối và mềm mỏng, cũng có thể cứng rắn mạnh mẽ, chỉ cần
biết giữ lấy cốt lõi tinh tế của mình, thật sự người con gái có rất nhiều rất
nhiều lựa chọn, và con trai thì luôn chiều theo ý họ. Nếu đòi bình đẳng giới mà
cứ muốn "như con trai" vậy thì đâu phải bình đẳng, là tự bản thân
phái nữ thấy con trai "hay ho" hơn nên muốn với lên cho bằng đó
chứ? :))) Bất quá, mình cũng không thích kiểu con trai suốt ngày mở mồm ra
là nói con gái thế này thế kia. Người đàn ông tốt thì không nhịn nhục, nhưng
phải rộng lượng cho cái miệng của đàn bà :)))
6. Trong lòng luôn là một bể nghịch lý, nhưng chúng không
đánh nhau. Vậy nên đa phần thời gian mình là người rất dễ chịu, nhưng tiêu
chuẩn cho bản thân lại rất Phát Xít. Mấy thứ luân lí cũng như viên kim cương
nhiều mặt, lăn qua lăn lại trong tay phản chiếu vô số tia sáng. Lăn đi đâu thì
tùy, miễn mình thấy đẹp là được. Người ta nói dễ chịu quá cũng là một dấu hiệu
của tàn nhẫn, nhưng chịu thôi, mình chẳng thể quan tâm :)))